Tháng tám đã trôi qua, cả tháng 8 mình cũng chỉ viết 4 bài. Tháng 9 đã bắt đầu, và mai đã là ngày 13.
Lâu rồi, mình chả muốn viết gì, vì cảm xúc cũng chỉ có từng ấy, quằn quại và lặp đi lặp lại. Mỗi sáng đi làm, hoặc mỗi khi đi đâu đó rồi trở về nhà, mình lại nghĩ hôm nay mình cảm nhận được điều gì từ những thứ xung quanh mình để mà viết. Nhưng tất cả đều vụn vặt, không chắc chắn hoặc lặp lại...
Lúc nào mình cũng ở trong tâm trạng là muốn làm cái này cái kia, biết là cần phải làm cái này cái kia nhưng mà mình không kiểm soát được thời gian và sức lực, cảm xúc. Chắc là viết xong cái bài nhảm nhí này, mình sẽ liệt kê ra những thứ cần làm.
Nhưng mà nói chung cũng có mấy điều vụn vặt hay ho đã rút ra trong thời gian vừa qua:
1/ Yêu đơn phương cũng là tình yêu, nó cũng rất đẹp và quý giá. Có một ai đó để mình thương yêu, mình vui mỗi khi nghĩ về, mình chờ đợi, mình mong ngóng và trái tim mình cứ nhảy tưng tưng lên mỗi khi chat với người ấy, được người ấy quan tâm dù chỉ là một xíu, hoặc khi được ngắm khuôn mặt của người ấy là cuộc sống của mình đã rất có màu sắc rồi. Rumi - nhà thần bí học đã có những câu rất hay như thế này khi viết về một người đang yêu "How marvelous a lover is, for he gathers power, grows, and fills with vibrant energy from the image of his Beloved", tạm dịch là "một người đang yêu phi thường biết bao, vì anh ta đầy sức mạnh, anh ta
như trỗi dậy, hình ảnh của người mà anh ta yêu thương đem đến cho anh ta
tràn trề năng lượng rung cảm". Điều đó hoàn toàn chính xác, mình cảm nhận được điều đó khi mình yêu.
2/ Nếu có ai đó đang yêu đơn phương giống như mình và cũng có nhiều lúc phải đau khổ trong tình yêu như mình, thì cứ cảm nhận hiện tại đó, đừng chối bỏ nó, chỉ cần cố gắng làm sao đừng chìm sâu thái quá, cố gắng cân bằng và sống vì chính bản thân mình nữa. Vì khi một buổi sáng đẹp trời, tự nhiên thấy lòng trống rỗng, tự nhiên thấy hết yêu, thấy không còn mong nhớ, ngưỡng mộ hay không thấy gương mặt ấy có gì đẹp nữa, thì bạn sẽ thấy cuộc sống lúc ấy nó như bị mất màu, như trở thành trắng đen, cái cảm giác trống nó cũng đáng sợ lắm. Và cảm giác ấy nó đến một cách bất ngờ, như kiểu Thượng đế đã cướp mất cái cảm giác yêu chỉ sau một đêm chỉ vì ta đã đau khổ quá nhiều, đã chối bỏ quá nhiều, hoặc có thể là vì người kia không xứng đáng.
3/ Nếu bạn cảm thấy mình trì trệ, đang tụt dốc, vì lười biếng, vì mệt mỏi, vì đang bị phân tâm mà không thể tập trung vào mục tiêu của mình, vào những cái đúng cần phải làm, thì hãy áp dụng nguyên tắc 2 phút, chỉ cần 2 phút để bắt đầu việc đó thôi, bạn sẽ có quán tính và động lực để tiếp tục, vì chắc chắn bạn thích làm nó, cần và muốn làm nó, nhưng sức ỳ của bạn quá lớn. Chỉ cần bắt đầu thôi, Thượng đế sẽ cho bạn sức mạnh để làm phần việc tiếp theo.
4/ Cảm xúc và những điều tự nhiên rất đáng quý. Nhưng sự vội vã và thiếu khôn ngoan trong ứng xử là không nên, vì trong một mớ cảm xúc, trong một mớ những thứ tự nhiên xuất phát từ con người mình, cũng có những phần xấu xa, những phần ích kỷ. Đôi khi ai đó nói gì, làm gì, đừng phản ứng ngay lập tức, đặc biệt là trong những trường hợp mà những điều đó khiến mình bực bội, buồn bã ngay lúc đó. Dừng lại, im lặng, và nghĩ một chút, nghĩ về phía người đó, nghĩ cho người đó, và mình hi sinh một chút. Rồi bạn sẽ thấy, cuộc sống tốt đẹp và bình yên, dễ chịu hơn rất nhiều. Vì sự bực bội, tức tối cũng chỉ dẫn đến những sự bực bội và tức tối khác mà thôi. Dù chỉ một suy nghĩ, một cảm xúc thôi, bạn cũng đã tác động vào những dòng photon năng lượng xung quanh rồi, mọi thứ đã khác rồi...
Thèm uống cafe quá, hôm nay phải đi mua cafe mới được, nhiều thứ cần phải làm quá, cảm thấy thời gian không còn đủ nữa, đã vội vàng lắm rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét