Đạo khả đạo
phi thường đạo – Danh khả danh phi thường danh
Triết lý từ
ngàn đời ấy, Lão Tử đã sớm biết và viết theo một cách mà không phải ai đọc cũng
hiểu. Nó cần có trải nghiệm và được hiểu trong nhiều tình huống khác nhau.
Thượng đế, đạo
(phi thường đạo), thuyết lượng tử, thực chất đều nói về cùng một vấn đề giống
nhau. Những con người thông thái từ những nền văn minh khác nhau, ở những thời
đại khác nhau nhưng họ nhận biết vấn đề gặp nhau ở một điểm chung và với cách
diễn đạt khác nhau, họ dùng những danh từ khác nhau để nói về sự vận động cơ bản
mà tác dụng thì khôn lường của thế giới này.
Phan Việt đã
viết một câu mà hôm qua nhớ lại, tôi cứ thấy tâm đắc mãi “Cần quá nhiều dũng cảm
và nhận thức để sống một cuộc sống thật sự trong thế giới này”. Bởi cái đúng,
con đường đúng thì ít người nhận thức được, và chỉ cần ta sơ hở yếu lòng, thì
ta lập tức bị quan niệm xã hội xô kéo. Những quan niệm, cách nghĩ ấy nó quá phổ
biến đễn nỗi mọi người đều cho là nó đúng và nó làm mờ khuất cái đúng thật sự.
Dũng cảm và nhận thức, dũng cảm và nhận thức…
Hôm trước gặp
lại một vài người bạn cũ và thân, họ biết tình hình của tôi là như thế, như thế.
Họ thương và xót xa cho tôi, họ nói tôi làm vậy được gì, tôi phải nhanh chóng
chấm dứt chuyện ấy, để sớm đau khổ ở hiện tại, sớm quên đau khổ ấy ở tương lai
gần, và càng nhanh chóng có được hạnh phúc ở tương lai xa hơn một tý. Chính người
trong cuộc cũng từng băn khoăn thắc mắc tại sao tôi lại yêu thương mà không
trông chờ kết quả, tại sao tôi cứ yêu thương vô nghĩa như vậy, cứ yêu thương
trong thờ ơ…
Tôi cũng là
một đứa con gái yếu đuối mà thôi, đôi lúc tôi sáng tỏ một vài điều, và cũng đôi
lúc tôi mụ mị quên mất những giá trị và nguyên tắc của chính mình. Thoạt nghe
những điều họ nói, tôi cũng đau khổ và thấy mình ngu ngốc, tôi muốn từ bỏ, lặng
im, v.v và v.v. Để rồi, trên những con
đường Sài Gòn đã quen đến khoảng 7 năm nay, trên chiếc Click đen quen thuộc, những
khi một mình rong ruổi, vô tình hay cố tình, tôi suy nghĩ lại tất cả, về Thượng
đế, về thuyết lượng tử và về đạo. Tôi hiểu rằng, chỉ có hiện tại là ngay trước
mắt để ta có thể cho đi yêu thương, để đóng vai trò của mình tốt nhất trong cuộc
sống này, và mỗi yêu thương cho đi hôm nay, mỗi sự nhân hậu dịu dàng chắc chắn
đang tác động vào một dòng photon nào đó xung quanh tôi, và thế giới từ đó sẽ sắp
xếp lại. Chờ đợi một hạnh phúc ở tương lai sao, không có điều gì là chắc chắn,
là có thể kiểm soát cả.
Hãy cho đi
yêu thương ngay hôm nay, rồi thế giới sẽ được sắp xếp lại.
Đôi lúc,
không phải là đôi lúc, mà là cả trăm cả ngàn lần, tôi đau khổ khi nhìn thấy
dòng chữ “in relationship with …” đó. Phải công nhận là những thứ định danh như
vậy nó quá phổ biến, và vô tình nó là một công cụ rất hữu dụng để thử thách
lòng dũng cảm của những kẻ yêu thương vời vợi như tôi. Thì phải nhớ lại rằng,
danh khả danh phi thường danh. Những thứ màu mè hình thức thì dễ để tạo ra lắm,
chỉ có yêu thương thật sự là khó thôi.
Rồi sẽ ổn cả,
cô gái của tôi. Cuộc sống mà, cần nhiều dũng cảm và nhận thức lắm, không đơn giản
chút nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét