Tuổi 25 biết thế nào là bão tố vùi dập trong công việc, biết rằng tìm được đam mê là điều khó khăn đến thế nào, biết rằng mình đã đi sai con đường ngay từ những ngày đầu vào đại học, thế nào là những ngày ở lại văn phòng tối mịt, thế nào là làm việc mà không biết liệu được gì, mất gì, đâu là con đường đúng. Có đôi lúc chỉ biết nương mình theo gió, nắm lấy cơ hội khi nó xuất hiện. Biết thế nào là kém cỏi, là còn quá nhiều thứ để học nếu muốn làm mọi thứ hoàn hảo. Tất cả đều không dễ dàng như người Việt Nam vẫn nghĩ.
Tuổi 25 biết thế nào là đau khổ trong tình yêu, biết thế nào là nhớ nhung đợi chờ, và biết tình yêu có sức tàn phá và gây phân tâm đến mức nào. Và biết vui một niềm vui nhỏ nhoi dù chỉ là một tin nhắn bất chợt, cũng biết là phải dứt khoát nếu không có tình cảm với ai đó vì tạo ra hi vọng cũng là độc ác.
Tuổi 25 biết cuộc sống là chuỗi những đồ thị hình sin, tất cả đều lên rồi sẽ xuống và ngược lại, nên đôi lúc cũng không dám hồ hởi, háo hức quá mức, vì nếu lần trước là vui, thì nhiều phần lần này sẽ buồn. Ừ thì cứ bước đi, nhưng đã chuẩn bị sẵn chỗ cho những sự thất vọng như là lẽ đương nhiên.
Tuổi 25 cũng đã biết thế nào là bạn, bạn thân, những lúc buồn, khó ai có thể ảnh hưởng hoặc vực mình dậy được, thường mình chỉ nằm im chờ đợi nó đi qua, nhưng mình thấy vui mỗi khi có thể xuất hiện đúng lúc, tám chuyện trên trời dưới đất với người đang buồn, thấy vui khi ai đó thấy mình giống người ta và không ngần ngại thể hiện rằng tui iu bà... Cảm ơn một ổ bánh mỳ ngon tuyệt ai đó đã đem đến khi mình làm việc khuya ở văn phòng, cảm ơn một buổi sáng đầy nắng ở công viên 30/4, cảm ơn những cô gái ngồn ngộn cá tính hoặc độc thân và đa tình, cảm ơn vì đã nhắn tin khi thấy buồn cũng vì yêu đơn phương.
Tuổi 25, một nửa của con đường hăm mấy, loáng cái là sẽ hết tuổi trẻ thôi, nhưng vẫn còn nhiều ước mơ và hoài bão. Cái đầu bây giờ bắt đi vào thói quen học tập mỗi đêm thật là khó, không thể cày dùi miệt mài như hồi cấp 3, hồi đại học nữa, chỉ cần một nỗi buồn, một cơn nhớ người yêu đủ đốt cháy vài tiếng đồng hồ nhưng mà phải cố thôi, cố thôi, không thể buông mình dễ dàng được.
Duy có một điều khá dễ thương và có đầy màu hồng, là tuổi 25 nghĩ rằng kết hôn là điều tuyệt vời lắm, dù biết rằng mình vẫn quá nông nỗi để có thể quán xuyến một gia đình.
Tuổi 25 có nhiều thứ phong phú quá, nào công việc, tình bạn, tình yêu, kiến thức, kinh nghiệm, và trên hết là sự tự do không ràng buộc, như một cánh chim trưởng thành. Chúc tuổi 25 của em ngày càng tươi vui và có nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhé! :)
Trả lờiXóaComment trước là của chị đấy, chị log in bằng account khác :).
Trả lờiXóaAvata mới trông đẹp và trẻ thế chị ^^
Xóa