9 tháng 1, 2013

Lại muốn khóc rồi…

Đêm dài. Mông lung. Rối loạn. Buồn. Muốn khóc. Tất cả đều thừa thải và thiếu thốn.
Nhiều lúc không lý giải được điều gì cả, chỉ thấy muốn khóc, muốn đi bộ mãi cho kiệt sức, để không còn có đủ sức suy nghĩ hay thắc mắc về bất cứ điều gì, để không còn sức buồn hay khao khát một cái gì cả, để có thể xỉu một chỗ và nằm ngủ trong vô thức cho đến khi thức dậy, ký ức không còn gì.
Nghĩ mình cũng hiền, cũng chăm chỉ chịu khó, cũng tốt bụng, cầu toàn, cũng có ước mơ, khát vọng, cũng dịu dàng và trái tim nhân hậu, cũng một tâm hồn trong sáng và bao dung mà sao thấy làm cái gì cũng khó quá, chắc tại mình ngu ngốc, độ nhạy bén thông minh hình như là chưa đủ.
Ngày xưa, mỗi khi mình thất bại, mỗi khi mình đau khổ, mình luôn biết phải làm gì để phục thù đời, và mình có động lực rất lớn để lao vào cái gì đó với đầy quyết tâm và sự hiếu thắng. Còn bây giờ, mình không biết bắt đầu từ đâu cả, không biết cố gắng như thế nào cả. Cảm thấy rối loạn khủng khiếp, đến mức chỉ muốn gào lên, muốn khóc nức nở, nhưng mà cái cảm giác không thể khóc được, nó cứ tức nghẹn trong lồng ngực khó chịu kinh lắm. Giá như mình ở một mình thì mình sẽ đóng cửa lại mà tru tréo gào thét như bị điên.
Có những người khiến ta đau khổ đến cùng cực, đến nghẹn ngào, thất vọng, nhiều lúc muốn bỏ chạy mà vẫn cứ ngồi đó cố gắng cười cho mặt đỡ căng thẳng, cho tình thế được hóa giải đôi chút, ấy vậy mà ta vẫn không thể dứt áo, ta vẫn thấy tiếc cho chính tình cảm và sự vun đắp, cố gắng của mình, ta cũng sợ cả sự cô đơn, chới với, sợ tìm được ai đó như vậy quá khó, mà cũng có thể tất cả những lí giải đó đều không đúng, chỉ đơn giản là không thể giã từ.
Cậu ơi, có lẽ tớ sẽ thay đổi. Tớ sẽ không cười trước mặt cậu nữa đâu nếu tớ không thấy vui. Tớ sẽ không rủ cậu đi đâu cả nếu đó không phải điều cậu thực sự muốn. Tớ sẽ không nhắn những tin dịu dàng và cam chịu nếu tớ cảm thấy cậu đã đối xử tệ với tớ và cũng là với chính cậu. Tớ sẽ không viết những tin nhắn điện thoại bằng Tiếng Việt có dấu một cách đầy đủ và chỉn chu nữa đâu vì cậu chẳng bao giờ cảm nhận được tình cảm mà tớ trót dành cho cậu. Tớ đã luôn bao biện cho cậu và tự trách chính mình, nhưng thật ra thì, cậu là kẻ ích kỷ, chỉ biết bản thân mình, chỉ làm duy nhất những điều cậu muốn và cậu không bao giờ rủ lòng từ bi để làm một điều gì ý nghĩa cho ai khác cả. Cậu chỉ thấy vui khi có nhiều kẻ xun xoe cậu, hâm mộ cậu, cậu chỉ thấy vui khi cậu được tỏa sáng. Cậu có thể thoải mái kể câu chuyện của cậu, mặc cho điều đó có thể làm cho người khác đau khổ như thế nào… Từ nay, tớ sẽ sống cho chính mình.

6 nhận xét:

  1. Ời, lét ít bơi :)

    Trả lờiXóa
  2. Em ơi! Theo anh, những người tốt, người giàu tình cảm bao giời cũng khổ em à! Em bớt bớt đi nhé! Tặng em bài thơ "TÔI" mà anh mới viết nè! Em đọc xem thấy có gì cho em ở trong đó không nhé e!

    TÔI

    Ai sinh cùng tôi, chết cùng tôi?!

    Tôi thương nỗi buồn yêu cô đơn

    Ai cũng biết hiện tại đáng quý

    Mấy ai với đời không dỗi hờn?!



    Tôi đốt đời tôi điều vô nghĩa

    Tháng ngày nhạt nhẽo trôi qua hồn

    Chôn vùi tim thơ hoang đảo lạnh

    Mặc kệ ân tình thắm mặn nồng!



    Rồi một chiều thu lòng tôi chết

    Thấy tình tôn thờ thật đơn điệu

    Người đi chẳng xứng để tôi nhớ

    Ngoảng lại tóc xanh đã biền biệt!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "em bớt bớt đi nhé", hihi, điều chưa bao giờ em nghĩ đến đó, để em thử. Bài thơ buồn quá anh, cũng có đôi phần buồn giống em, nhưng em không "đốt đời em điều vô nghĩa", không "chôn vùi tim thơ hoang đảo lạnh - mặc kệ ân tình thắm mặn nồng" và hi vọng là một ngày kia không phải "ngoảnh lại tóc xanh đã biền biệt". Nói chung em buồn thì viết, chứ những lúc khác lại vui, lại "sống" thôi. Cám ơn anh nhé!

      Xóa
  3. Hi! Em 'ngốc" à! Em nhận thấy điều đó thì hay quá!hi. Anh đến tận cùng của điều mà em đã biết và anh nhận thấy "ngoảnh lại tóc xanh đã biền biệt", nhận thấy mình thật ngốc nghếch,anh nhận thấy dù sao cuộc đời vẫn đáng yêu hơn bao giờ hết. Anh nhận thấy trên cuộc đời này, mỗi người đều là số một cả, thấy...hi. Anh hi vọng là em...! Chúc em zui nhé!

    Trả lờiXóa