30 tháng 11, 2012

Con ma

Không có ý câu pageview, nhưng bài hát đó của Nguyễn Hải Phong http://mp3.zing.vn/bai-hat/Con-Ma-Nguyen-Hai-Phong/ZWZABA76.html như cùng âm hưởng với tâm trạng tôi lúc này. Cảm thấy rất buồn, rất khó chịu. Tôi nghĩ mình là con ma đang đe dọa chính mình. Tôi mong sớm vượt qua cơn ác mộng này.

Đôi lúc không biết nên thế nào nữa. Muốn có một "epic life", muốn "live off passion", nhưng không đơn giản chút nào, nào là phải bước ra khỏi vùng an toàn, nào là phải thay đổi, phải làm những điều mà mình thấy sợ hãi mỗi khi nghĩ đến, nào là quên chính mình, biến người khác thành mục đích, còn chính mình là phương tiện, nào là quên tiền tài, danh vọng đi, tiền tài danh vọng chỉ là cách để bảo vệ chính mình khỏi việc đến gần hơn với cái chết, sợ chết thì không tận hưởng cuộc sống được. Quá nhiều thứ phải làm, phải đi ngược lại với xu hướng của xã hội.

Có lẽ những điều đó đều đúng, nhưng cần có thời gian để làm từ từ, cố gắng từ từ, từng chút một.
Chỉ tại, đôi lúc thấy đơn thương độc mã lắm, thèm cảm giác được quan tâm một chút, được ra ngoài dạo chơi một chút, được nắm tay một chút.

Mọi thứ quá mong manh, lại gần một chút, sợ mọi thứ sẽ tan biến mất.
Cố gắng vì mọi người, làm cái gì đó cho cuộc sống này tươi vui một chút, nhưng cứ nhìn vào những người ấy, lại thấy hãi hùng với điệu cười, với quần áo xúng xính, sự khoe khoang và gian ngoan giăng ra như bủa vây. Ừ, thì cũng biết là phải xem hết thảy là điều bình thường, con người là như vậy, chấp nhận, không có gì đẹp, không có gì xấu, không có gì tốt, kệ hết.

Có lẽ giai đoạn này nó  thế, chuyển tiếp từ là người bình thường, bé nhỏ, sang làm ma, để biến mình thành vô hình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét