12 tháng 2, 2013

Ở phi trường

Kể từ ngày em biết ước mơ
Những chấm nhỏ sáng trên bầu trời -
Một thực thể tuyệt đẹp
Những lần tiễn ai ra phi trường,
Ước mơ lại cháy lên,
Thân thương và rực rỡ.
Mà trở về nhà,
Những điều ấu trĩ giẫm lên nhau,
Giẫm lên cả ước mơ.
Thêm một lần nữa,
Công cuộc nội tâm nhúm nhó,
Muốn giữ lửa ước mơ,
Thời thanh xuân tuổi trẻ,
Mươi năm đã quá nửa,
Sống vội vàng, nhưng là chậm lưa thưa.
Ngó vào cuộc đời,
Chẳng biết đâu là được mất,
Nhưng mỗi lần ra phi trường,
Ước mơ vẫn còn đó,
Ngổn ngang và vụn vỡ...
Phải làm gì?
Để không còn ... chỉ là ước mơ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét