Trong tập phim cuối cùng của series phim Bridgeton, một cô gái trẻ băn khoăn liệu có nên cưới người mà cô chưa từng yêu để có thể có cuộc đời an phận và đứa con trong bụng cô có nơi nương tựa, cô hỏi bà dì đã sống khá vui vẻ gần như cả đời dù cưới một ông chồng mà bà không yêu. Bà đã có câu trả lời mà tôi khá khâm phục và tâm đắc, đại ý rằng, cứ gom góp những thứ làm mình thấy vui chút chút cũng được, riết dần dần sẽ cảm thấy là mình đã có đủ.
Khi nghĩ đến việc phải sống cả cuộc đời còn lại mà không có tình yêu lứa đôi, trái tim tôi cảm thấy thắt lại, đau đớn và lo sợ, vì với tôi, ít khi có điều gì khiến tôi vui. Kể từ giờ, đó là cuộc kiếm tìm những niềm vui nội tại. Niềm vui và hạnh phúc nó khác với thứ khiến mình cảm thầy an toàn, nhưng mình sẽ không thể vui và hạnh phúc nếu có những điều khiến mình không vững chắc và an toàn. Nên có lẽ hành trình đó bắt đầu trước hết bằng việc:
1. Chăm sóc bản thân nhiều hơn, miếng ăn, giấc ngủ, thời gian để tắm gội và sấy tóc thật khô, uống nhiều nước.
Hiện giờ tôi nghĩ, việc có thể làm tôi vui có thể là
2. Giúp được người khác, bằng chính công việc của mình.
3. Tôi thích bơi lắm, lúc nào kiếm được tiền trở lại, tôi sẽ đi bơi nhiều. Tôi sẽ học bơi nữa, để khống chế được nỗi sợ hãi.
4. Tôi sẽ mua nhiều đất và trồng nhiều loại cây, khắp sân thượng và sân sau, còn gì thú vị hơn niềm vui được nhìn thấy loại cây mình thích ra lá tươi tốt, ngắt một lá thơm vò trong tay và ngửi mãi. Mình thích cây chanh, cây ớt, cây rau quế, cây hoa đồng tiền, cây bàng...
...
Trên hết, hôm nay tôi muốn viết ra điều này, vì muốn nhắc nhở mình, hãy dừng hi vọng, vì tôi đã làm, đã cố nhiều cách rồi, những gì cần nói, tôi đều đã nói, nhưng bản chất con người khó thay đổi, chúng ta không thể đổi trắng biến thành đen, cũng không thể chờ đợi người khác bỗng dưng yêu thương trìu mến với mình được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét