0951
Mình tự hứa không bao giờ cho Mít đi taxi nữa, trừ trường hợp không có sự chọn khác. Đi taxi vừa ngợp vì thiếu không khí, vừa bị nhồi vì đường đông, kẹt, bác tài thường phải thắng và luồn lách. Lần nào đi taxi Mít và mình cũng mệt xấc bấc xang bang. Đã bị vậy vài lần rồi mà rút cuộc, sáng nay nghe dì Châu rủ rê mình vẫn để Mít đến trường cùng chuyến taxi để dì Châu ra sân bay. Viết đến đây, mình bỗng nghĩ, mọi việc nào mình tự thấy là cần thiết mình nên tự quyết định, vì chồng mình không có nhiều sự quan sát và đánh giá đến vậy, cứ tung hê hết cả. Làm như vậy mình sẽ hài lòng, và nhanh gọn. Hỏi ý kiến cũng chỉ nhận được "tùy em" hoặc là sự thờ ơ không hào hứng gì thì mình sẽ thấy thêm mất hứng.
Ở trong cuộc hôn nhân được gần 3 năm, giờ mình thấy quá rõ vì sao người ta lại ngoại tình nhiều đến vậy. Cái việc biết này so với việc biết và phỏng đoán lúc mình chưa lập gia đình nó một trời một vực cũng y như việc giữa một người chưa có con và một người đã có con khi nói về chuyện con cái và tất cả những sắp xếp có liên quan. Đàn ông và phụ nữ khác biệt nhiều lắm, hoặc chí ít là mình và chồng mình, nhưng mình cá là tỷ lệ khác nhau như thế nhiều lắm, mới hôm nào đây mình đọc trên mục tư vấn tình cảm của tờ Atlantic ở đây cũng thấy một bạn ở phương Tây hỏi câu hỏi y chang vấn đề của mình, chỉ có điều chuyên gia tư vấn trả lời thật đáng thất vọng, dường như người đó chỉ nói lý thuyết suông mà không thật sự hiểu tâm lý đàn ông và phụ nữ. Phụ nữ lúc nào cũng cần nhiều sự yêu thương lắm, và khi gửi gắm đi những cử chỉ yêu thương, họ cũng mong chờ sự yêu thương như thế từ người đàn ông. Sự yêu thương quan tâm những điều nho nhỏ, hỏi han nho nhỏ, những cái ôm hôn nằm ngoài tình dục, những chia sẻ nho nhỏ, những cái nhìn và nụ cười trìu mến, đi làm về không chỉ hỏi đến con mà còn hỏi đến vợ, ôm hôn vợ một cái, những lời khen dành cho vợ, công nhận vợ ở những điều cô ấy đã làm tốt. Đàn ông chỉ như đứa trẻ, nhận lấy những điều trên từ người phụ nữ như lẽ nghiễm nhiên, như đang hưởng thụ tình yêu của người mẹ.
Đã lâu rất lâu rồi, tôi chẳng bao giờ thấy sự trìu mến hoặc khuôn mặt cười của chồng tôi khi anh đi làm về. Dù tôi cố gắng thế nào, thì nhận lại cũng chỉ sự dửng dưng. Tôi không biết mình sai ở đâu. Rồi nhiều lần tôi giận dỗi, nói thẳng ra điều mình muốn nhưng cũng chỉ được hai hôm, mọi thứ lại trở về nếp cũ. Trong cơn cực nhọc của đời sống hằng ngày, phụ nữ cần những trải nghiệm đẹp và giàu tình cảm để làm hành trang ký ức. Tình cảm của người đàn ông mang đến cho cô sức mạnh vô cùng để cô vui vẻ làm mọi thứ dù cực khổ thế nào, nhất là trong việc nuôi con. Lâu dần, sự khô héo quạnh quẽ trong đời sống tình cảm khiến người phụ nữ mệt mỏi, cả thể xác và tinh thần, vì vừa phải lo cho con, vừa lo nhà cửa, vừa lo sự nghiệp. lúc nào cô cũng cáu bẳn, bực bội, đuối sức, mệt mỏi. Ở bên người vợ như thế, người đàn ông ngày càng biết cách đổ lỗi cho vợ, rằng mình không thể chịu đựng người vợ như thế, vì sao cô ta lại đổi tính đổi nết, có ngờ đâu, tất cả cũng đều do anh ta mà ra, đoạn này thì nếu xem phim Familiar Wife của Hàn thì thấy rõ vô cùng.
Cả người vợ và người chồng đều thấy thất vọng về đối phương. Họ có những nhu cầu riêng về mặt tình cảm mà lâu dần cả hai đã lỗi nhịp đến mức khó sửa chữa. Nếu phải li dị thì sẽ gắn thêm hàng loạt thứ phải thu xếp, con cái, tài sản, gia đình hai bên, kinh khủng nhất là sự mất mát mà con cái phải chịu, thay vì vậy, chuyện ngoại tình như một miếng ghép còn thiếu của cuộc sống, nhằm đáp ứng cái sự thiếu hụt về tình cảm kia.
À tất nhiên mình không định ngoại tình. Bây giờ mục tiêu của mình là làm sao có thể sống mà không cần tình yêu lứa đôi mà vẫn hạnh phúc được, mình không biết và chưa biết một phương cách nào cả. Tâm hồn mình đang khô héo quắn quéo hết cả lại, sự đau khổ trong tâm hồn khiến mình không khỏe cả về thế chất, đầu lúc nào cũng cảm thấy nặng nề. Có lẽ, bước đầu tiên, mình cần tập trung công việc, mỗi tối mình sẽ ngồi làm việc ở phòng riêng rồi đi ngủ sớm. Nếu ai đó biết cách nào để hạnh phúc mà không cần tình yêu lứa đôi, hãy chỉ cho mình.
1023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét