Mắc kẹt trong cảm xúc là một điều khá kinh khủng. Gàn không thể lại mở facebook và la toáng lên ở đó, rồi notification nổ chí chóe, khuấy động đầu óc vui được mấy chốc, rồi sau đó Gàn sẽ lại mắc kẹt trong một thứ thời thượng khác,là feed facebook, sau đó Gàn bắt đầu hối hận vì chẳng làm được gì nhiều mà tốn thời gian quá, rồi Gàn sẽ lại khóa facebook. Tiến trình đó quá quen thuộc và nhàm chán, lặp lại luẩn quẩn quá nên Gàn không muốn như thế nữa.
Nhưng quả thật, mắc kẹt trong cảm xúc là điều rất kinh khủng. Chẳng có ai để chia sẻ cả, khi nghe rồi họ cũng không thể làm gì cả. Chẳng có vấn đề nào thực sự ở đây cần được giải quyết hay đưa ra giải pháp cả. Chỉ là Gàn đã xem một series phim đến lần thứ 2, lần này cách lần trước có lẽ nửa năm, nhưng lần này Gàn còn thấy mùi mẫn hơn nữa, xem tập nào cũng khóc, cũng cảm động. Xem ngấu nghiến, thức khuya, người mệt, hốc hác, cố xem cho xong để còn làm việc khác. Bây giờ xem xong rồi, vẫn không thể thoát ra khỏi được mớ cảm xúc đó. Gàn quá ngưỡng mộ và xúc động trước những tình cảm giản dị, chân thành, trước những nghĩa khí của các nhân vật. Gàn chẳng thể làm gì với cuộc đời mình, hay có thể hành động gì như kiểu được truyền cảm hứng, vì đây hoàn toàn là vấn đề tình cảm và nghĩa khí, mà cái đó thì không thể học được. Cảm xúc nằm ở đó, day dứt, ngấm tràn. Gàn thấy mệt vô cùng khi phải trở về thực tại. Gàn ghét việc nghĩ đến tiền bạc. Cũng có thể là Gàn lười, lười lao động. Nhưng có lẽ một bộ phim chỉ xoáy vào những khía cạnh mà người ta muốn làm nổi bật khía cạnh ấy. Những nhân vật ấy cũng đều có một công việc, đều phải đều đặn và chăm chỉ, đều phải lo cơm áo gạo tiền, đều phải có một sự nghiệp để cố gắng nỗ lực không ngừng.
Có những thứ muốn làm như phim, nhưng quả thật là khó. Gàn muốn về quê sống bên cạnh mẹ cha, để chia sẻ thời gian và không gian với họ. Gàn muốn nấu được nhiều bữa ăn ngon. Đôi khi Gàn cảm thấy, thương bố mẹ, vì nuôi con lớn, sau đó con đi Sài Gòn cả, một năm chỉ về quê được một hai lần. Mối quan hệ như bị đứt lìa, ai lo phần người nấy. Thật sự buồn, nhưng thật sự cũng rất khó sống chung. Biết đâu nhỉ, biết đâu cưới xong Gàn sẽ về quê.
Lâu nay làm việc, Gàn toàn làm theo kiểu bị công việc đuổi theo, cứ cố làm sao đáp ứng được tiến độ là coi như ổn thỏa, vì việc nhiều quá, việc lúc nào cũng sẵn ở đó chờ giải quyết. Lâu lâu mệt hoặc nản quá, thì Gàn buông ra, nghỉ ngơi chút, sau mỗi lần nghỉ ngơi, việc lại nhiều hơn nữa, thế là lại chạy đuổi, vá víu. Có lẽ Gàn phải trở lại với việc lập lịch và đúng giờ, có lẽ cần chấp nhận quá trình đó.
Gàn phải báo cho tớ ngày cưới nha. Tớ sẽ gắng may tặng Gàn chiếc váy làm kỷ niệm. ❤️
Trả lờiXóaLàm mình tò mò, Ngọc xem series nào thế? :)
Trả lờiXóaGiờ em mới đọc thấy comment của chị, em ngồi cố nhớ nãy giờ nhưng thật sự ko chắc lắm, hình như là Reply 1988 của Hàn Quốc.
Trả lờiXóa