26 tháng 3, 2015

Chuyện tình yêu số 1

Thời điểm này mà viết cái gì đó thì rất nguy hiểm. À không, thật ra chả nguy hiểm gì, màu mè thế thôi. Nhìn chung thì cũng bận rộn chuyện học hành làm ăn. Tình yêu thì vẫn nắng mưa như yêu lần đầu, mà nhìn chung là vui nên cái vui nó không làm cho cái đầu nghĩ ra cái gì hay ho để viết, thật buồn cười.

Hôm nay chàng được partner lỡ hẹn nên không phải làm thí nghiệm, gọi cho mình hớn hở bảo hôm nay anh được về sớm. Vậy đi ăn đi anh, em chưa ăn gì. Ừ để anh chạy qua, nhưng anh mặc đồ xấu xí lắm đấy nha. Cởi trần cũng được mà. Là em nói đấy nha.
Tưởng đâu chàng xấu xí nhếch nhác kiểu áo thun quần lửng nhàu nát thế nào, ai dè là mặc áo blouse trắng của phòng thí nghiệm vì áo thường bị ướt do cơn mưa lúc chiều. Mình cười ái ngại, trông anh lạ quá. Đấy nhé, anh đã nói trước rồi đấy thôi. Thế là mình gạt chuyện cái áo blouse sang bên, bất chất ôm lấy anh, và yêu anh bằng tất cả ánh mắt, nụ cười và cái ôm của mình. Mình luôn tự nhắc nhở, đàn ông ghét nhất phụ nữ hay càm ràm, nếu yêu họ, hãy yêu chính họ, đừng nghĩ đến bản thân, thể diện của chính bạn hay một thứ gì nhang nhác. Ngồi sau lưng chàng rồi chuẩn bị vào quán phở, mình đùa, ôi, hôm nay tôi được đi ăn tối với bác sỹ.

Hôm qua hai đứa xem drama Hàn Quốc, có một câu thoại thế này. "Có phải với phụ nữ, tình đầu quan trọng lắm không? - Không, tình đầu của người phụ nữ chính là những khoảnh khắc đầu tiên với người mà họ đang yêu." Anh hỏi mình, có đúng không. Mình im lặng một lúc rồi nói, đúng đấy anh à. Thật thế á, chẳng nhẽ tất cả những người mà trước đây họ từng yêu đều trở thành không còn ý nghĩa gì nữa? Rồi những thoại phim cuốn bọn mình vào đấy. Hôm nay mình nhắc lại, câu đấy hôm qua là đúng đấy anh. Mình không chắc là có phải anh không hiểu ý mình. Hay anh nhạy cảm không muốn nhắc đến chuyện đấy. Là bởi mình từng một lần không muốn nhắc chuyện quá khứ, vì nó không có ý nghĩa gì cho hiện tại. Hay là bởi anh sợ những tình cảm quá khứ của mình sẽ khiến anh xao xác.

Nếu được khuyên ai đó nên yêu một người như thế nào, mình sẽ nói thế này. Đó hãy là người không bao giờ nài ép bạn phải kể chuyện quá khứ, yêu bạn bằng tất cả những gì người đó cảm nhận được về bạn, tất cả con người bạn, ngay trước mặt, cô đọng vào khoảnh khắc hiện tại. 

Chàng cũng biết mình có blog. Mình nói, đừng đọc blog em làm gì, biết quá nhiều thứ một lúc anh sẽ sốc. Hãy biết em từng chút một, từ trong mối quan hệ của chính chúng ta. Ừ, anh không đọc đâu, nếu em có viết gì ở đâu đó, lúc nào em bảo, "này, anh đọc đi" thì anh sẽ đọc.

Ngày xưa rất xưa ở đây, mình đã từng hùng hồn tuyên bố vào sự bất định của con người, vào chuyện là tình yêu chẳng bao giờ có thể là trường cửu bất biến, rồi một lúc nào đó, ai đó cũng sẽ hết yêu ai đó và ai đó sẽ yêu một ai khác như Picasso và Maria Therese. Ngày nay, mình nghĩ khác rồi, đúng là cái chuyện thay đổi nó cũng có thể xảy ra đấy, và nó sẽ mặc sức xảy ra chừng nào ta còn buông thả cảm xúc và để cho bất cứ sự quyến rũ khác giới nào lay động.

Chàng, người chưa từng yêu ai trước mình, nói với mình thế này. Thực ra chẳng bao giờ có một ai đó nhất thiết là người yêu định mệnh, người yêu hoàn hảo được sắp đặt dành cho mình, Lúc này ta tưởng như thế, đến một ngày nào đấy, ta cũng sẽ hết yêu, và chuyển cái sự sắp đặt hoàn hảo ấy cho một người khác. Cho nên, tất cả vấn đề nằm lại ở việc ta có cho phép cái cảm nắng mới chớm nở ấy có được phép phát triển hay không. Tất cả vấn đề nằm lại ở việc, chọn lấy một người và quyết định chung thủy.

Tuy nhiên, nếu cô vợ/ anh chồng tính tình trở nên kinh khủng quá chịu hết nổi nữa thì cũng đành phải đứt gánh chứ biết làm răng bây chừ. Nói chung, là phụ nữ, đừng càm ràm, hay vui tươi, hãy mặc đẹp, hãy phơi phới, và cần nhất, phải có sự nghiệp riêng, có đam mê để theo đuổi vì sự lệch pha cộng với yêu thương quá nhiều của người phụ nữ dễ khiến người đàn ông nhàm chán và cảm thấy như bị quấy rầy.

1 nhận xét:

  1. Đúng vậy, không thể để con tìm luôn đập loạn nhịp mà phải là lý trí mới quyết định đúng nguời yêu đinh mệnh.

    Trả lờiXóa