Em bước ra ngoài
Đường đã lên đèn, trời sụp tối
Đường ướt lẹp nhẹp. mưa tự khi nào
Một ngày váng vất, em quên mình đang thở
Là đời như thế, hay em sa cơ?
Mưa giáng xuống trần, để lại một tối trời se lạnh
Mưa kiêu hãnh, đến và đi không báo trước
Mưa có ngờ đâu, lòng em đã lạnh tự bao giờ
Đường về một lối, mà tâm sự đã đầy trái tim nhỏ
Chỉ mong một ngày…
Về thấy anh trước ngõ
Thì em nghĩ…
Đời đã như là mơ…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét