Tôi
biết ngày mai công việc sẽ cuốn tôi đi
Cuốn
luôn nỗi buồn và nước mắt
Tôi
biết người cũng sẽ còn buồn và thất vọng
Tôi
biết những chuyện này sẽ vẫn còn dai dẳng
Và
cuối tuần sau hay là đêm mai lại sẽ đến
Những
nhọc nhằn tâm can lại về nằm nguyên xi
Tôi
cũng biết những điều tốt đẹp vẫn còn đâu đó
Nhưng
tôi thấy không vùng ra nổi khỏi những giới hạn
Tấm
lòng đè nặng và trí óc ngổn ngang
Một
là giờ, tôi thậm chí không biết tình yêu là gì
Trái
tim đã bị ai chà đạp nhàu nát
Hai
là lí trí tôi lại thì thầm mách nước
Người
ấy buồn, dây vào chỉ khổ thôi
Ba
là trái tim cũng ồn ào lên tiếng
Đã
yêu - không phán xét “được – gàn”
Yêu
chỉ là yêu, thuần khiết nhất, nghĩa của nó
Có
lẽ, nên gạt chuyện này sang một bên
Tôi
sẽ đọc và tôi sẽ làm
Trong
cuộc đời, tìm được ai đó … chuyện hi hữu
Hợp
tan mấy chốc… chỉ là khói mây
Bay... bay... bay... bay...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét