27 tháng 11, 2012

Nhớ



Môi ngọt này em chưa hôn ai
Eo em thon chưa ai ôm em
Trời đất không để em được như ý
Trong lầm lạc những thuở rối ren
Giữ em còn nguyên vẹn
Những ký ức yêu thương về anh
Để mỗi khi nhớ lại
Anh khỏa lấp tâm trí em
Một lần tan vỡ ta chẳng hiểu lí do vì sao
Để khi vô tình ta gặp lại
Chỉ muốn cầm nắm nhau đến vô cùng
Em hồ nghi và non nớt
Như chưa bao giờ hiểu tình yêu là gì
Em chỉ biết một điều đơn giản
Chỉ cần thấy anh từ phía sau
Em đã muốn theo mãi đến chân trời
Muốn ôm trọn trái tim anh để nói lời xin lỗi
Em chỉ linh cảm bằng giác quan người phụ nữ
Trời đã gật đầu cho mình một cặp từ kiếp nao
Cha mẹ trở ngăn em cũng đành ậm ự
Em học nhiều nhưng qua không nổi thói đời
Đành ngậm ngùi để tạo vật tự xoay chiều
Cho hai đứa được trở về bên nhau

2 nhận xét:

  1. Một bài thơ thật hay! Anh thích bài thơ này lắm!Theo anh, đây là bài thơ như những bài thơ của những nhà thơ đã thành danh! a Din!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ô bài thơ đọc nghe trúc trắc quá mà anh lại khen, ý tứ thì nông cạn quá, tính liên tưởng và nghệ thuật hầu như không có gì. Chắc là lòe em đây mà, hì hì.

      Xóa