Chẳng còn thơ ca, chẳng văn chương
Chỉ muốn về nằm buông và trùm chăn cho kín
Thở thật chậm, cho tan nặng hơi sầu
Em cố lục tìm và tự hỏi
Tháng bảy mùa mưa năm ngoái
Ta đã làm gì, sao nay em vẫn bước một mình?
À tháng bảy trước, em cũng viết về nỗi buồn
Nỗi buồn thuở ấy nghe còn mới
Còn lắm sốc nổi trong giày vò bức bối
Đến tháng bảy này hi vọng mỏng như sương,
Và lập lờ như khói
Em chỉ thấy buồn và mệt, chỉ thế thôi
Ai đã hát “Ngủ đi em, mộng bình thường…”
Ừ thì mộng bình thường, em sẽ lặng yên
Em muốn thôi run rẩy, dừng xúc động, và tắt lửa nhiệt tình
Muốn lầm lũi những đi về sớm trưa
Muốn vùi mình vào thế giới không có thêm ai nữa
Em muốn lặng lờ và thật lặng như tờ
Thế rồi sao những bầu trời xé toạc sau mưa
Những dòng sông nước trong lấp lánh
Những con đường lung linh ánh đèn vàng
Những tối thứ sáu thành phố cứ cười vang
Những vẻ đẹp cứ thích khoe khoang trong mắt người nghệ sỹ
Chỉ thương người nghệ sỹ thấy đẹp cả những mẩu buồn
Cứ nắm níu mãi, cho lòng bàn tay bỏng rát
Cho con tim héo gầy và nửa hồn xao xác
Yêu dại khờ, thế gian vẫn hay thường lạc lối
Riêng em đã hiểu, đôi khi yêu chỉ để mà yêu thôi
Chẳng đợi chờ kết thúc hay một cái nắm tay
Chẳng đợi chờ một đôi sẽ bước chung lối
Yêu chỉ để mà yêu thôi…
N.T
Bạn ơi, thử tìm đọc bài " for ladies" trên trang mèo điệu. Mong hạnh phúc sớm mỉm cười với bạn!
Trả lờiXóahihi, cám ơn bạn, tối qua, sau khi mình viết xong bài thơ này, mình đã đọc ngay bài ấy của chị mèo điệu, thấy tâm đắc đến nỗi đã chép bài ấy vào sổ tay và kiên quyết làm theo. Sớm nay mình đã bình yên.
XóaPhải thế chứ! " Fuit l'amour, l'amour suit; suit l'amour, l'amour fuit". Mong nửa kia của bạn mở mắt kịp thời...
Trả lờiXóaSao bạn không để lại tên ở đây?
XóaMột tuần mới thật nhiều niềm vui nhé!
Trả lờiXóaX-man cũng vậy nha :))
Xóa