5 tháng 3, 2013
Chat với anh
Có những điều rất nhẹ
Khe khẽ chạm tâm hồn
Ôn tồn mà giản đơn
Anh thì thầm nhắc nhở
Anh gửi một cái ôm
Anh gửi đôi mắt cười
Dẫu vai không kề đôi
Dẫu màn hình cách trở
Nhưng em đã yên lòng
Em đã cười rất nhẹ
Từ sâu thẳm bên trong
Nỗi trông mong ngày gần
Bớt bồn chồn bắng nhắng
Vì thấy nick anh sáng
Dù khi mới vào làm
Hay khi chiều chạng vạng
Và đến khi ngày tàn
Anh lại nói “ngủ ngon”
Nhưng tình không như mơ
Đôi lúc tình chơ vơ
Vì cả hai im lặng
Để màn hình im ắng
Thế rồi em định nhắn
Thì thấy anh typing…
Thì hoá ra đôi mình
Nghĩ đến nhau cùng lúc
Và mỗi ngày một chút
Tình lại lớn dần lên…
Theo những dòng tin nhắn
Theo những đôi mắt cười
Theo những cái ôm xa…
PS: bài thơ này mình chỉ mơ mộng viễn vông thôi, chứ nghĩ là nó không có thực, mình cũng đang suy nghĩ cái vụ là, có nên chăng vừa post bên FB vừa post bên blog...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
:-)). Bài thơ làm mình hồi tưởng thời gian mình và anh ấy bên nhau online bất kể ngày đêm. Tình online mà cũng bền lâu quá. Mới đó đã mấy năm rồi. Bây giờ đã là vợ chồng.
Trả lờiXóaEm cảm ơn chị. Anh chị đã có 1 happy ending, điều đó thật tuyệt vời ^^
XóaTừ mơ mộng mới thành hiện thực được chứ ^^, chúc bạn luôn hạnh phúc nhé.
Trả lờiXóaĐăng nhận xét ở đây bằng link cty thì trả tiền quảng cáo cho tớ nhé ^^
Xóa