16 tháng 7, 2010

Tản mạn cuối tuần

1. Nữ tiên tri Vanga
Sáng nay dậy trễ, vì hôm qua thức khuya quá, vì sao thức khuya? Tối hôm qua đứa bạn giới thiệu về nhà tiên tri Vanga, đọc một hồi và xem một hồi thì thấy không còn gì hoài nghi về sự thật cũng như khả năng kì lạ của nhà tiên tri này, nhưng có điều là các dự đoán từ năm 2010 trở đi chưa hẳn đã là của nữ tiên tri, và theo tôi chắc chắn là không phải. Thứ nhất, nhà tiên tri là người có tính cách mà không dễ gì nói những điều mà bà biết là kinh khủng với những người xung quanh, vì bà biết sẽ làm họ lo lắng, trật tự của thế giới xung quanh bị đảo lộn. Thứ hai là, trong quá khứ đã có những lúc bà tiên đoán về những sự kiện xấu như vụ chìm tàu ngầm Kursk của Nga, vụ 11-9, nhưng ngôn ngữ mà bà nhận được từ thế giới siêu nhiên để truyền đạt lại cho mọi người luôn ở dạng như các mật mã, và thường thì người ta không hiểu điều đó có nghĩa là gì trước khi nó thực sự xảy ra. Thứ ba, tôi thấy có một điều lạ là, trên trang wikipedia tiếng Anh, http://en.wikipedia.org/wiki/Baba_Vanga thì thông tin về những tiên đoán của bà về thời đại của chúng ta cũng chỉ đến năm 2010, về việc chiến tranh thế giới thứ ba, nhưng bài viết cũng nói rõ là không chắc có phải đúng là lời của bà Vanga hay không; trong khi wiki Tiếng Việt, http://vi.wikipedia.org/wiki/Baba_Vanga thì lại có 1 list các sự kiện cho đến tận năm 5079. Trong khi các tin bài khác trên wiki tiếng Việt thường là được dịch từ tiếng Anh ra, hoặc là không có đủ như tiếng Anh. Không biết có ai có thông tin gì hơn về việc này không?

2. Tu
Sáng nay thức dậy, tôi nằm suy nghĩ rất nhiều về nhân quả. Và lắp nối các sự kiện xung quanh mình. Nhiều lúc tôi thấy mình bạc nhược vì đã không lên tiếng mỗi khi thấy điều khó chịu trong căn nhà này, bọn trẻ không bao giờ đổ rác, chúng lau nhà luôn chỉ lau một nước, chúng dùng loa ngoài rất to để coi phim ngay cả khi tôi đang viết lách, chúng không tôn trọng giấc ngủ của người khác. Và tôi tự hỏi có phải tôi bạc nhược? Nhưng tôi luôn thấy rằng ông Dale Carnergie nói rất đúng, không bao giờ mình lên án người ta mà người ta thấy mình đúng, cho dù mình đúng rành rành, có thể người ta làm theo nhưng tâm người ta không bao giờ phục mà người ta chỉ căm chỉ thù mình. Mà tôi cũng chưa đạt đến trình độ là có thể dẫn dụ người khác như ông Dale Carnergie, vậy tôi phải đọc lại cuốn sách đó. Và tôi vấn chăm chỉ làm những công việc dọn dẹp lau chùi, đổ rác và nhẫn nhục. Khi làm như vậy, tôi nhớ đến hai người, một là đức Phật, hai là Tư Mã Ý. Đức Phật đã dạy, khi người ta xấu với mình, người ta tạo cho mình khó chịu, thì thật là mình phải cảm ơn người ta vì người ta đã cho mình điều kiện để tu, nếu mọi sự đều tốt đẹp và theo ý muốn của ta thì không còn gì để mà tu nữa. Ông Tư Mã Ý cũng là một tấm gương về sự khiêm tốn và nhẫn nhục. Lúc ấy tôi đang chà ban công, từ việc nhớ đến ông Tư Mã Ý, tôi nhớ đến cả câu chuyện đứa con út của Tào Tháo bị giết, v.v... và tôi quên hẳn mệt mỏi, kiểu như tôi đang đọc truyện chứ không phải đang làm việc.

3. Giải pháp
Việc tìm giải pháp là việc tôi ưa thích. Chuyện gần đây nhất là việc, làm thế nào để giúp anh ôn thi TOEIC trong vòng 1 tháng. Lúc đầu thì tôi nghĩ, mọi sự là do bản thân anh thôi, có ý chí thì sẽ làm được tất cả, còn như đã không có ý chí thì không làm được gì hết dù có cách gì đi chăng nữa. Nhưng một lần quan sát anh học thì tôi thấy không ổn tý nào, có những điểm ngữ pháp anh không nắm được, từ vựng thì cứ nhầm từ này sang từ kia, ví dụ afford mà cứ nghĩ là "ảnh hưởng" tức affect, khi luyện nghe thì rất mau nản, khi nghe 1 2 lần mà không nghe ra thì đòi xem transcript ngay, chứ không chịu kiên trì ghi các từ nghe được ra giấy, rồi nghe focus và lấp dần chỗ trống, v.v..., tôi muốn giúp anh nhưng ko có địa điểm để học cùng mỗi ngày, vì học tại nhà trọ của đứa nào cũng phiền những người xung quanh. Vậy là chúng tôi quyết định mua loa ngoài dùng pin kết hợp với điện thoại để làm bài nghe, và sẽ học ở công viên.

4. Nếu gõ "những lợi ích của" vô goole và đọc thì sẽ thấy lợi ích của của rất nhiều thứ, ;))

3 nhận xét: