18 tháng 7, 2010

Mơ mộng và cảm. (trong phần nháp lấy ra, vì đọc lại thấy hay)

Cái tựa đề nghe hay quá, tại thằng bạn nó bảo chúc mình mùa hè thú vị, chia tay đời sinh viên rồi, trưởng thành rồi, cố gắng trong cuộc sống.
Mình bảo thực sự là chưa trưởng thành tý nào, chỉ thích mơ mộng và cảm.
Nhất là lúc này, khi nghe love song quen thuộc "Promise me".
Mình chưa bước vào đời, vừa tốt nghiệp thôi, thấy cuộc sống rộng lớn và mơ hồ con đường sẽ đi.
Không có chút lo lắng về việc làm như các bạn cùng lứa, mình nhẩn nha, làm những gì mình thích, và mơ mộng, và cảm.
Cảm động, vui thích khi thấy ảnh của bé Bo, đọc chuyện của tụi nó.
Vừa rồi mới đi miền Tây về, có ghé qua Trà Vinh, đi vô lễ Nghinh Ông, gặp bé Người Chim, nó 8 tuổi rồi, mà bé như em bé, có điều không phải là em bé, mà là một người 8 tuổi thu nhỏ. Xa xa khỏi đám đông đang tụ tập lại để ngắm nhìn và cho tiền nó, mình nhìn nó trân trân, ngạc nhiên và cảm động, cảm thương. Hôm nay viết tiếp bản nháp này, nhưng mình vẫn nhớ như in hình ảnh đó. Bất giác nó nhìn lên và bắt gặp ánh mắt của mình, mình mỉm cười nó như một người bạn, nó cười lại, mình thấy có cái gì đó ấm áp và đang tỏa nắng trong lòng nó, dù bé nhỏ thôi.
Chuyến đi miền Tây ngắn ngủi nhưng nhiều niềm vui. Mình chưa thấy dịch vụ nào có tính truyền thống của người Việt Nam mà lại làm ăn rất "đáng" như tour sông nước ở Mỹ Tho, cực rẻ, nhưng cực đầy đủ và thú vị, mình được làm những cái mà mình đã luôn nghĩ khi nghe nhắc đến miền Tây. Ở đó có ông Đạo Dừa, ông đó cùng ngày sinh với mình, ông còn tự nhận là chúa Giê-su giáng thế nữa, :)). Đi về Trà Vinh, thì thấy thích thú với cuộc sống của người dân ở đây nói chung và nhà bạn mình nói riêng. Họ nghèo thì nghèo, nhưng cuộc sống có vẻ không bao giờ đói, có làm thì sẽ có ăn, với đủ thứ sản vật cây nhà lá vườn, mình ăn hoài không biết chán. Ở đó có một dòng kênh trước mặt, chiều chiều bọn mình đi chèo thuyền trong tiếng chuông nhà thờ ngân, không có gì thanh bình hơn thế. Ở đó có bà cụ là bà nội của bạn mình, bà đã 80 mà còn minh mẫn lắm, đôi má lõm xuống chỉ còn xương hai bên gò má nhô lên và tôi thích đề nghị với bà rằng "cho con sờ đôi gò má của bà nhé", bà có dáng người nhỏ bé, không ngớt nói chuyện và quan tâm tất cả bọn tôi, có một mèo mẹ với đám mèo con suốt ngày quấn quýt nhau trên đống bao gạo ấm áp, tôi cứ vuốt ve chúng hoài dù trước đây tôi rất ghét mèo.

2 nhận xét:

  1. thích cái vụ chèo thuyền gê, làm mình nhớ lại những lần ngồi trên thuyền, được ai đó chèo, ngắm nhìn họ, thấy thanh thản và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  2. Tôi bị 1 thiên thần rơi trúng người

    Trả lờiXóa