Người ơi
Sao người
chẳng bao giờ
Chịu hiểu
lòng tôi
Hay người
Đã hiểu từ
lâu
Mà người
thấy vô phương
Nên người
đành lặng im
Hay người
thấy bối rối
Hoang mang
Nên người
đành im lặng
Người bảo
tôi rằng
Em hãy vui
lên
Em hãy ngủ
đi
Em ngủ ngon
nhé
Sao em trầm
ngâm
Sao em tư
lự
Sao em buồn…
Tôi chỉ
biết cười
Là người
giả vờ
Hay người
chỉ xem tôi là ngoại cảnh
Là thực tại
khách quan
Có phải
Người cứ
ngỡ
Tôi là
trăng
Người thấy
tôi lúc tỏ lúc mờ
Lúc buồn
lúc đẹp
Người chỉ
biết ngắm
Rồi người
hỏi tại sao
Người có
biết đâu
Trăng mờ
hay tỏ
Cũng là bởi
Trăng nhớ
người
Trăng ngóng
người.
Người hỡi….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét