29 tháng 3, 2012

Những khi ta buồn...

Khi ta buồn ta lại mò lên yahoo xem có ai có thể nói chuyện được không.
Ta mò qua blogspot để xem pageview dù nó tăng rất chậm, hoặc chả tăng là mấy, hoặc xem có ai nói gì không.
Ta chẳng thiết chạy đua với thời gian vào những ngày cuối tháng nữa, thấy mọi người thật tàn nhẫn, và không biết thông cảm cho trăn trở của người khác, hoặc không tôn trọng và lắng nghe ý kiến.
Ta muốn buông xuôi, chạy về nhà, lăn ra ngủ, rồi dậy tắm rửa, mặc đồ đẹp, tối đi học khiêu vũ.
Sau khi viết hết mấy dòng này, thì ta lại làm việc bình thường, trong đầu những lập luận để bảo vệ mình bắt đầu hoạt động, tâm lý ta trở nên bình tĩnh và sắt đá.
Thiếu ngủ trầm trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét